chủ tịch nhận nhầm chim hoàng yến
Bắt cựu Bí thư Tỉnh ủy và cựu Chủ tịch UBND tỉnh Đồng Nai về tội nhận hối lộ. 19/10/2022 21:30:00 GMT+7. Ngày 19/10, Viện KSND Tối cao đã phê chuẩn các quyết định khởi tố, lệnh bắt tạm giam của cơ quan điều tra đối bị can Đinh Quốc Thái, cựu Chủ tịch UBND tỉnh
Tổng tài hắn nhận sai chim hoàng yến audio, Mới Cập Nhật: Chương 0001 Tác phẩm tương quan, Trác Thù gần nhất bao cái tiểu minh tinh, cấm dục lạnh nhạt khoản, vừa không dính người cũng không chủ động đề yêu cầu, thâm đến hắn tâm, mang đi ra ngoài cũng thập phần có mặt mũi.
Trang chủ Vinh Quang vừa đăng tin về hoạt động Thất Tịch, Diệp Tu đã nhận được lời mời đi phó bản của cậu. Đối với nhân vật max cấp 70, phó bản tân thủ kiểu này chỉ tính là muỗi, lượn qua lượn lại vài vòng là qua.
Trịnh Thực Nam lanh lẹ cất ngay, buông tiếng thở dài đầy đau thương: "Chú em, cậu nghĩ xem tôi phải làm sao mới tán đổ Sanh Vu?" "Không biết, tôi đâu có kinh nghiệm." Ưng Đồng Trần dựa lưng vào lan can, chăm chú quan sát học sinh trong lớp. Trịnh Thực Nam kể lể: "Tôi hẹn
Đánh giá: 8.7/10 từ 89 lượt. Trác Thù dạo này có bao dưỡng một tiểu nghệ sĩ, là kiểu cấm ɖu͙ƈ thanh lãnh tên Ưng Đồng Trần. Người này rất biết điều, không hề làm ba cái trò tranh giành, hay là cố tình lạt mềm buộc chặt, còn chẳng nũng nịu đòi hỏi bao giờ. Vừa
Vay Tiền Nhanh Iphone. Thể loại Đam mỹ, hiện đại, chủ thụ, hài hước, ngọt sủng, điềm văn, sa điêu văn truyện ngốk nghếk đáng iu, 1vs1, HEĐộ dài 73 chương chính văn + 11 chương PNEdior La Phong HoaTóm tắt một câu Tôi là người đứng đắn đàng hoàng, không thể tự tiện cởi đồ được phải không đóÝ chính Nỗ lực làm việc, cuộc đời không có đường tắt để điVăn án Trác Thù dạo này có bao dưỡng một tiểu nghệ sĩ, là kiểu cấm dục thanh lãnh tên Ưng Đồng này rất biết điều, không hề làm ba cái trò tranh giành, hay là cố tình lạt mềm buộc chặt, còn chẳng nũng nịu đòi hỏi bao không nhão nhão dính dính, bám lấy người, vừa tinh tế, đoán ý người khác, làm hắn thích cực kì, đi đâu cũng dẫn người theo, cảm giác có mặt mũi ghê điều người này lại quá lười đi, chẳng chịu phấn đấu chút đêm nào đó, hắn chủ động hỏi "Em nói đi, em muốn có được hạng mục nào?"Ưng Đồng Trần "Tài nguyên à? Vậy thì mua cho tôi mấy quyển sách bìa cứng Năm-Ba Chọn lọc đề tham khảo kì thi đại học, Giải thích ngữ pháp tiếng Anh nhé."* Năm - Ba Bộ sách tổng hợp đề chính thức trong 5 năm gần nhất và đề tham khảo tiêu biểu trong 3 năm gần nhất của kì thi tuyển sinh đại học - cao Thù *cầu vồng hỏi chấm vút ngang qua*???___Ưng Đồng Trần là một giáo viên tiếng Anh gương mẫu còn độc thân, bỗng dưng một hôm chó ngáp phải trai đẹp, đã đẹp trai lại còn lắm tiền, sở thích số một là chuyển khoản cho xem số dư trong tài khoản dài thêm một dãy số 0, bèn nói "Tôi là người đứng đắn."Trác Thù *cầu vồng hỏi chấm vút ngang qua*???__Thuộc tính công thụ Công nội tâm ngáo chóa bề ngoài vương giả chập mạch khó thông Trác Thù x Thụ trong nóng ngoài lạnh Ưng Đồng Trần.
Gần đây Trác Thù bao nuôi một nghệ sĩ ít tên tuổi, vừa cấm dục vừa lạnh lùng, không nhõng nhẽo cũng chẳng đòi hỏi. Hắn rất hài lòng, đi đâu bé ấy cũng giữ sĩ diện cho hắn. Ngặt nỗi bé nghệ sĩ chẳng chịu phấn đấu chút nào. Một đêm nào đó, hắn chủ động hỏi "Em nói đi, em muốn tôi đầu tư như nào?" Ưng Đồng Trần "Đầu tư? Vậy thì mua cho tôi Năm - Ba bản bìa cứng, Chọn lọc đề tham khảo kì thi đại học, Giải thích ngữ pháp tiếng Anh nhé." Trác Thù *cầu vồng hỏi chấm vút ngang qua* ??? ___ Ưng Đồng Trần là một giáo viên tiếng Anh gương mẫu còn độc thân. Bỗng dưng một hôm chó ngáp phải trai đẹp, đã đẹp trai lại còn lắm tiền, sở thích số một là chuyển khoản cho anh. Anh xem số dư trong tài khoản dài thêm một dãy số 0, bèn nói "Tôi là người đứng đắn." Trác Thù *cầu vồng hỏi chấm vút ngang qua* ??? ___ Thuộc tính công thụ Công nội tâm ngáo chóa bề ngoài vương giả chập mạch khó thông Trác Thù x Thụ trong nóng ngoài lạnh Ưng Đồng Trần. * Năm - Ba Bộ sách tổng hợp đề chính thức trong 5 năm gần nhất và đề tham khảo tiêu biểu trong 3 năm gần nhất của kì thi tuyển sinh đại học - cao đẳng. ___ 🐧 Lưu ý nhất định phải đọc nè ❌ Đây là truyện sa điêu - thể loại truyện xàm xàm, ngốc nghếch, hài hước, đọc giải trí là chính nên mọi người đừng yêu cầu thiết lập chặt chẽ trong truyện nha. Bạn nào muốn tìm tiếng cười không cần não thì nhảy hố với mình. Tác giả đã cảnh báo nhưng ở giữa truyện nên mình lên đây cảnh báo thêm lần nữa nha. Bạn nào muốn đọc thì hây dô nhảy hố nàoヽ*・・ノ ❌ Chim hoàng yến để chỉ những người được bao nuôi, nếu muốn chuyển ngữ kim chủ - chim hoàng yến thì Việt Nam có đại gia - kiều nữ. Nhưng kiều nữ là từ dành cho nữ giới nên mình mạn phép để là "kiều nam". Còn trai bao lại là trường hợp phạm pháp, không thích hợp trong tình huống này. Mình cũng đã nghĩ đến từ tình nhân, có điều vẫn còn khá lấn cấn. Lúc đầu mình rất băn khoăn và e ngại vì cách dùng từ "kiều nam", thậm chí có lúc nửa đêm bật dậy xóa từ này đi trong bản edit. Nhưng hôm nay bỗng dưng đọc tin tức về đường dây "tú ông". Vốn dĩ trong từ điển chỉ có tú bà, nhưng do xã hội phát triển nên từ "tú ông" xuất hiện nhiều hơn. Cũng vì vậy mà mình tự tin hơn, bung lụa hơn. Hi vọng khi đọc truyện mọi người sẽ chấp nhận nó. ❌ Tác giả dùng rất nhiều cụm từ hot trend, đọc trại hoặc chinlish, ngay cả trong lời thoại của thầy Ưng cũng có luôn lí do tại sao thầy Ưng dùng cụm từ hot trend trên mạng xã hội thì trong truyện có nhắc đến, mình không tiết lộ trước nha. Thường thì mình sẽ đu trend luôn theo tác giả hoặc đọc trại theo rồi chú thích ở cuối chương là "tác giả cố tình đọc trại/ đu trend". Cơ mà tác giả dùng nhiều quá nên đôi khi mình quên chú thích, mình ghi chú trước ở đây rồi sẽ tìm dần để bổ sung chú thích sau nha. Dạo này mình hơi rén. 。・゚゚*>д<*゚゚・。 🐧
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để La Phong Hoa vừa ăn bánh vừa edit___ Đồ quỷ tha ma bắt, Ưng Đồng Trần dám tặng bánh trung thu bán sỉ ở siêu thị cho hắn. Hễ Trác Thù nổi trận lôi đình sẽ để lại hậu quả rất nghiêm trọng. Hắn hầm hừ gọi điện cho Mễ Xu "Chuyện nhà cửa tạm thời dừng lại!" "Dạ." Mễ Xu đã quen với việc sếp tổng thỉnh thoảng lên cơn dở hơi "Còn xe thì sao?" "Tạm thời để ở bãi đậu xe khu chung cư mà tôi ở." Trác Thù chừa lại đường lui cho Ưng Đồng Trần, nếu bé cưng biết điều thì hắn vẫn sẽ tặng xe. Lúc ăn cơm tối, Trác Tử bỗng dưng hỏi "Cả nhà lên kế hoạch cho lễ Quốc khánh chưa ạ?" Trác Thù "Đi làm." Trác Phục "Đi họp lớp." Mộc Tình "Đi xem thi đấu E-sports, chiến đội có cơ hội đoạt cúp mùa giải này." Trác Tử "Con muốn du lịch một mình." Cả ba người "Không được." "Tại sao!" Trác Tử buồn thiu "Con đã lên cấp 3, tại sao không được phép vi vu theo ý mình." "Xã hội bây giờ nguy hiểm lắm." Mộc Tình khuyên "Hay là con đi xem thi đấu với mẹ? E-sports có thể mang lại cho con những trải nghiệm mới mẻ." "Sao em lại rủ con chơi game, ngộ nhỡ ảnh hưởng đến học tập của con." Trác Phục liếc con gái "Con muốn du lịch cũng được." "Thật ạ?!" Trác Tử nhìn cha đầy chờ mong. "Ừm, vừa khéo lớp cha định tổ chức gặp mặt ở tỉnh khác, con muốn đi cùng không?" "..." Trác Tử đưa mắt nhìn Trác Thù "Anh cũng muốn dẫn theo em à? Nghĩ đi nghĩ lại, chi bằng em đi với anh." Trác Thù không trả lời, để Trác Tử đi cùng cũng được, hơn nữa có nhân viên trông nom giùm. Hắn định lên tiếng đồng ý thì nhớ ra sự kiện Quốc khánh mời Liễu Lợi Ngang làm khách quý, lỡ con bé đi ngang qua sân khấu, có thể sẽ phát rồ bám theo idol. "Em đi du lịch đi, đừng đi quá xa. Viết bản kế hoạch để anh duyệt, dự tính kinh phí một cách hợp lí, khi về nộp hóa đơn thanh toán cho anh." Trác Tử "..." Trác Tử lên nhóm chat kêu gọi tìm đồng đội, chẳng mấy chốc có ba bạn nữ khác hưởng ứng. Mấy cô nhóc đang bàn tán sôi nổi về địa điểm du lịch, đột nhiên thầy chủ nhiệm gửi tin nhắn vào nhóm. [Thầy Ưng] Các em đi chơi lễ Quốc khánh nhớ chú ý an toàn. Cứ bàn bạc kĩ, cử nhóm trưởng nộp bản kế hoạch đi chơi cho thầy, liệt kê chi tiết từng tuyến xe bus, tàu điện ngầm trong chuyến đi. Trác Tử "..." Trác Tử "!!!" Đây là ăn ý trong truyền thuyết ư? Nó phải tiếp tục chèo chiếc bè lá toẹt vời ông mặt trời này! * Chèo bè lá Cụm từ này rất phổ biến trong cộng đồng fangirl nước mình. Chèo là ship, đu couple nào đó. Bè lá là couple ít được biết đến, ít nổi tiếng. Chèo bè lá là ship/ đu couple ít người ship. Do đó có khi phải tự viết truyện, vẽ tranh cho couple mình yêu. Nhưng âm thầm ship một mình thật cô đơn xiết bao. Thế là nó bèn nhắn tin hỏi bạn cùng bàn về vấn đề hóc búa này. [A Tử đang đợi Mr. Qiao] Ê mày, tao đang ship một couple, tự biết vô vọng nhưng càng ship càng thấy mlem mlem. Muốn gạ mọi người ship cùng nhưng mà cả hai đều là chỗ thân quen của tao, tao không thể công khai tên tuổi họ. Phải làm sao bây giờ? [Bạn cùng bàn] Tao có cách! [A Tử đang đợi Mr. Qiao] Cách gì? Nói lẹ lên má. [Bạn cùng bàn] Biết đồng nhân không? [A Tử đang đợi Mr. Qiao] Đỉnh kout! *** Ba ngày nghỉ Trung thu trôi qua nhanh như gió. Chiều chủ nhật, Ưng Đồng Trần ăn cơm xong bèn bắt xe về chung cư. Sau khi về nhà, anh mở nhóm lớp đọc tin nhắn, phát hiện có kha khá học sinh tạo nhóm du lịch tự túc, thậm chí có em đã nộp bản kế hoạch. Có thể mấy đứa nhỏ sẽ không đi chơi theo đúng lịch trình, nhưng tự tìm hiểu trước khi xuất phát sẽ giúp chúng đỡ bỡ ngỡ, lúng túng khi đến nơi. Bấy giờ, anh nhận được lịch nghỉ Quốc khánh và những vẫn đề cần chú ý từ nhà trường, lập tức gửi tin nhắn thông báo đến nhóm chat phụ huynh. Các phụ huynh cũng đang thảo luận kế hoạch cho ngày lễ. Trong lớp có không ít phụ huynh là thương nhân, đương nhiên sẽ tìm bạn hợp tác làm ăn. Mà nhóm chat là nơi rất thuận tiện mở rộng quan hệ nên các bậc cha mẹ thường xuyên tám chuyện rôm rả. Rất nhiều phụ huynh đã nói thẳng nhà mình buôn gì từ lúc mới vào nhóm. Duy chỉ có một vị phụ huynh kiệm lời, ấy nhưng một khi lên tiếng sẽ để lại ấn tượng cực kì sâu sắc. Ai nấy đều tò mò phụ huynh Trác Tử làm nghề chi, cùng với đó, họ còn muốn nghe vị phụ huynh này chia sẻ về cuộc đời đầy thăng trầm sóng gió. [Phụ huynh Trác Tử, cha Trác có dự định gì cho lễ Quốc khánh chưa? 😎] [Phụ huynh Trác Tử, phụ huynh ban cán sự lớp định nhậu một bữa, cha Trác đi không?] Hôm bữa từng có phụ huynh nào đó tag cha Trác, nhưng đoán chừng là cha Trác cảm thấy mất mặt vụ lần trước nên im thin thít. Mọi người cũng cười xòa cho qua, không ngờ lần này phụ huynh Trác Tử lại trả lời. Đúng là nhớ mãi không quên, ắt có hồi đáp. [Phụ huynh Trác Tử] Cảm ơn lời mời, tôi bận không đến được. [Cạn ly vì tình hữu nghị. jpg] [Phụ huynh Trác Tử] À, mọi người có ăn bánh trung thu nhà trường phát không? [Phụ huynh Bốc Học Hỉ] Mới nếm thử một miếng, chưa ăn hết. [Phụ huynh Vưu Điển Sa] Nhà tôi có một đống bánh trung thu, chả ăn miếng nào. [Phụ huynh Hướng Phương Gia] Chưa ăn. Trác Thù "..." Vậy nghĩa là chỉ một mình hắn ăn bánh mà siêu thị bán sỉ? Đến cả Trác Tử cũng chê không chịu ăn. Ưng Đồng Trần thối tha! Đúng lúc này, thầy chủ nhiệm tham gia cuộc trò chuyện. [Giáo viên chủ nhiệm] Tôi ăn, tôi thấy ngon. Trác Thù sửng sốt liếc mấy chiếc bánh trung thu còn lại trêи bàn. Hắn mới chỉ ăn một cái, chưa cảm nhận rõ ngon dở thế nào, bèn bóc vỏ ăn thêm cái nữa. Bánh có mùi vị hơi lạ. Phì, khó nuốt thật sự. Hắn muốn trừng phạt tên tội đồ kia một cách dã man nhất! Hắn bèn đổi sang tài khoản riêng tư, gửi tin nhắn cho Ưng Đồng Trần [Bourdon.] Người kia lập tức trả lời [Ừm.] Hắn quơ lấy áo khoác, lúc ngang qua phòng Trác Tử, thấy cô nhóc dán mắt vào máy tính mà cười hô hố, hắng giọng nhắc nhở "Em còn nhỏ, đừng xem mấy thứ bậy bạ." Trác Tử sợ bay màu, tức tốc che màn hình máy tính, ngoái đầu hét toáng lên "Mặc kệ iêm!" Trác Thù không rảnh nói tiếp, rời nhà đến thẳng Bourdon. Thấy Ưng Đồng Trần chưa tới, hắn bèn tắm rửa trước. Tắm xong vẫn chưa thấy Ưng Đồng Trần tới, hắn gọi điện cho đối phương. "Alo." "Em đến đâu rồi?" "Đến cửa, mở cửa đi." Trác Thù tung tăng chạy ra, lúc đến cửa, hắn phanh lại, chỉnh cổ áo choàng tắm rồi tiện tay vuốt tóc, bình tĩnh mở cửa. Trông thấy Ưng Đồng Trần, hắn ngỡ ngàng nhướng mày "Kính được phết." "Anh chọn mà." Ưng Đồng Trần đẩy gọng kính, vô tình chạm vào dây đeo kính làm nó đong đưa "Không để tôi vào?" Trác Thù nghiêng người nhường lối, đóng cửa đi theo Ưng Đồng Trần, hỏi "Ăn cơm chưa?" "Ăn rồi." Ưng Đồng Trần vừa đi vừa cởi cúc, quăng quần áo lên ghế sô pha "Tôi tắm ở nhà rồi, làm luôn?" Trác Thù "..." Tuy đã ngắm không biết bao nhiêu lần, nhưng lần nào thấy bé cưng thoát y, hắn và người anh em phía dưới vẫn phải trầm trồ khen ngợi! Trác Thù tiến lên tháo kính Ưng Đồng Trần, cúi đầu trao cho bé cưng một nụ hôn nồng cháy. Ưng Đồng Trần vịn vai hắn, chầm chậm nhắm mắt lại. Bầu không khí nóng lên từng giây từng phút, Trác Thù ôm Ưng Đồng Trần lùi đến mép giường, thò tay cởi thắt lưng bé cưng. Đột nhiên, dạ dày hắn cồn cào từng cơn, thình lình đẩy Ưng Đồng Trần ra. Ưng Đồng Trần mở mắt nhìn hắn đầy khó hiểu, sau đó thấy hắn xông vào WC. Trác Thù "Ọe." Ưng Đồng Trần "..." Hắn nôn khi hôn anh... Hắn... nôn... Ưng Đồng Trần rảo bước đến WC, lạnh lùng lườm hắn. Trác Thù khó khăn ngoái đầu "Xin lỗi, tôi không cố ý. Tôi tuyệt đối không có tật xấu nôn khi hôn em! Ọe..." Ưng Đồng Trần xoay người rời đi. Trác Thù mếu máo "Sự thật không như em nghĩ đâu hức, đừng đi mà, tôi thuê phòng rồi..." Một lát sau, Ưng Đồng Trần xuất hiện đưa cho hắn chai nước khoáng. Trác Thù súc miệng sạch sẽ xong, nhằm chứng minh bản thân trong sạch, hắn đứng phắt dậy ôm Ưng Đồng Trần "Để tôi hôn thêm lần nữa." Ưng Đồng Trần bịt miệng không cho hắn hôn. Trác Thù QAQ Trác Thù muốn giải thích cho ra lẽ, nhưng bụng lại dở chứng, đành chạy tiếp vào WC. Ưng Đồng Trần quan sát một hồi, bỗng lại gần vén áo nhìn ngực hắn. Làn da trắng bóc ửng hồng, thậm chí còn nổi ban đỏ. "Hình như anh dị ứng, tối nay anh ăn gì?" "Chỉ là mấy món bình thường." Trác Thù ráng nhớ lại "Với bánh trung thu em tặng." Ưng Đồng Trần mở nhóm chat dành cho giáo viên, lục tìm ảnh chụp bánh trung thu, phóng to ảnh lên "Bánh trung thu vẫn còn hạn sử dụng mà, nhân thập cẩm, có trứng muối hạt sen... Thôi xong, có tôm hùm." Trác Thù "..." Trác Thù "Hự! Ọe!!!" ___ Bên lề 🐧 Chú thích truyện Cạn ly vì tình hữu nghị. jpg tham khảo nha. Chữ trong hình Vì tình hữu nghị của chúng ta, cạn ly!
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để La Phong Hoa___ Trác Thù đứng cạnh cửa sổ mà đăm chiêu nghĩ. Bao năm qua hắn chưa từng đặt chân đến nhà nghỉ kiểu này chứ đừng nói là có thẻ hội viên. Lúc nãy ở quầy lễ tân, hắn định quẹt thẻ thì Ưng Đồng Trần nhanh tay ném thẻ hội viên cho nhân viên, động tác thành thạo ngầu lòi hệt như chủ tịch ngang tàng. Trác Thù nhìn mà bối rối Rốt cuộc là ai nuôi ai? Căn phòng này ở tầng thấp nên không ngắm được cảnh bên ngoài qua cửa sổ sát đất. Cả căn phòng ngoại trừ giường chỉ còn mỗi phòng tắm. Người trong đó rốt cuộc cũng tắm gội xong, cúi đầu lau tóc "Anh mau tắm đi." Trác Thù ngó chiếc eo thon và cặp chân dài miên man của Ưng Đồng Trần. Bấy giờ hắn mới sực tỉnh, thoạt nhìn hờ hững nhưng lại thoăn thoắt chạy vào phòng tắm. *** Ưng Đồng Trần nằm trêи giường, thấy WeChat văn phòng im ắng lâu nay lại chém gió tưng bừng. Văn phòng vừa tuyển được hai sinh viên mới tốt nghiệp, rất ngưỡng mộ vị sếp chưa từng gặp này. Dù Ưng Đồng Trần hiếm khi đến văn phòng nhưng các nhân viên không thiếu chuyện để buôn về anh. [Mandy] Lúc nào sếp Ưng mới đến văn phòng để tụi em được chiêm ngưỡng ạ? Em đến phỏng vấn vì anh ấy đó. Bây giờ bức tường tình yêu ở trường em vẫn đầy thư tình viết cho anh ấy luôn! [Halen] Bà là khóa dưới của sếp Ưng hả? Vậy chắc giỏi lắm nhỉ? [Mandy] [Bé khủng long ngượng ngùng] Đâu có, tui chỉ là đàn em cùng khoa với anh ấy thôi, học hành bình thường lắm. Hồi đó á, năm ba anh ấy đã được gửi đi du học, năm bốn anh ấy quay về đăng kí thi nghiên cứu sinh thạc sĩ, kết quả là lọt top 3 của chuyên ngành trường tui. Sau đó anh ấy và hai sếp kia cùng mở văn phòng này í bà![Halen] Gato quá đê, nghe nói sếp bảnh lắm hả bà? [Mandy] Chuẩn đét! Khoa tiếng Anh có mấy mống giai bà cũng biết rồi đó, được lèo tèo vài chục người thôi. Ai dè anh ấy đẹp trai đến nỗi được bầu làm nam vương của trường. Lúc đó khoa tiếng Anh tụi tui nở mày nở mặt ghê! Nhưng lúc tui đậu vào trường thì anh ấy tốt nghiệp rồi, ahuhu. Nhóm chat trở thành nơi các chị em tâng bốc trai. Ưng Đồng Trần nào biết anh được coi trọng như thế, thấy bối rối lắm. Đang định tắt WeChat thì anh đọc được tin nhắn mới nhất mà chị khóa trêи tag anh. [Halen] Bà nói làm tui cũng muốn được gặp sếp Ưng. [Lữ Tông Thải] Nó còn bận nghề chính nữa, chị em mình chỉ là khách qua đường với nó thôi. Ying tuần sau nhớ đến họp! Không thì chị đây đập banh nóc nhà chú! Lữ Tông Thải học trêи anh hai khóa, cô và chồng cô - Cao Đạt là sinh viên cùng khóa. Năm ấy, nghe đồn Ưng Đồng Trần mải mê học hành và kiếm tiền, hai vợ chồng bàn bạc xong bèn rủ Ưng Đồng Trần vào nhóm. Họ đã chuẩn bị sẵn cả tá chữ để thuyết phục, ai dè người ta đồng ý ngay tắp lự. Ưng Đồng Trần đâu có ngu, chuyên môn của Lữ Tông Thải thuộc top 1 top 2. Cao Đạt tuy không học nghiên cứu sinh nhưng là người từng trải, chẳng những khôn khéo lại có ô dù, gia cảnh giàu sang. Chưa kể Cao Đạt cực kì thương vợ, chứng tỏ là người đàng hoàng rất hợp để kết bạn làm ăn. Lúc mới thành lập, cả ba đều lăn lộn ngược xuôi, ngay cả trụ sở làm việc cũng không có. Hằng ngày họ phải chạy đôn chạy đáo đến các cuộc hội họp để mời chào, tiếc rằng chẳng ai dám mạo hiểm tin họ. Tiền công một ngày chẳng bõ tiền xăng xe. Nhưng chai mặt ở đó lâu nên cũng có người quen biết, dần dà kí được hợp đồng, hơn nữa thù lao khá hậu hĩnh. Về sau, bạn bè quốc tế khi anh còn du học giới thiệu thêm rất nhiều mối khác. Bây giờ văn phòng đã hoạt động ổn định, từ từ chiêu mộ được nhân viên. Thế nên anh chỉ cần đến họp, còn công việc mang về nhà làm cũng được. Hai năm trước, đột nhiên anh bảo chuyển về trường làm giáo viên khiến vợ chồng Lữ Tông Thải ngỡ ngàng. Ưng Đồng Trần trả lời "Ok" rồi phát vài bao lì xì. Mấy lính mới thấy thế bèn bù lu bù loa xin anh nói thêm đôi câu. Cùng lúc đó, đệm giường lún xuống chứng tỏ có người nằm bên cạnh. Ưng Đồng Trần vội nhắn trong nhóm chat rằng "Anh có việc quan trọng cần làm" rồi đặt điện thoại xuống. Thấy Trác Thù xụ mặt, anh đành hỏi "Sao vậy?" "Sàn nhà trơn làm tôi suýt ngã." Trác Thù cau có "Sữa tắm mùi hắc quá, tắm chưa xong mà nước đã lạnh." "Phì." Ưng Đồng Trần chợt nhận ra lúc hắn nghiêm túc phàn nàn nom thật đáng yêu. Anh thò chân quắp lấy chân hắn, dỗ dành "Đừng giận nữa, để tôi thương nè." "..." Trác Thù nhướng mày "Em coi tôi là con nít à?" "Làm gì có." Ưng Đồng Trần nhích lại gần Trác Thù, thò tay xuống dưới "Chẳng có đứa bé nào to như anh hết." Trác Thù cảm thấy khó thở, trở mình chống tay hai bên đầu Ưng Đồng Trần, ánh mắt tối sầm. Ưng Đồng Trần nhoẻn miệng cười, tháo kính đặt nó ở tủ đầu giường. Nhưng ngay sau đó tay anh bị kéo lại, cơ thể chìm trong vòng xoáy quay cuồng... Lần này không lúng túng như lần đầu tiên. So với lần trước, hiện tại cả hai đều thoải mái hơn nhiều, chí ít là Trác Thù cảm thấy tiếng Ưng Đồng Trần rêи rỉ thật êm tai! Đương nhiên lần này Ưng Đồng Trần vẫn diễn chút đỉnh, anh thấy mình xứng đáng được trao giải Oscar. Xem chừng lần này khả quan hơn trước, anh cũng không ngại giúp bạn tình cảm thấy sung sướиɠ. Khích lệ học sinh là cách dạy anh thích nhất. "Ưm... Đại bác của anh to quá, anh thật tuyệt... 666." Trác Thù *^▽^* Ưng Đồng Trần tiếp tục nhắm mắt khen bừa "Anh là người bự nhất mà em từng thấy!" "...?" Trác Thù khựng lại "Hình như có gì đó sai sai? Chẳng lẽ em từng..." "Không hề." Ưng Đồng Trần ôm cổ hắn mà hôn, môi lưỡi quấn quýt kéo ra sợi chỉ bạc mong manh. Ưng Đồng Trần khẽ thở dốc "Anh hư quá, ai cho anh dừng?" Trác Thù *^▽^* ... * 666 Khen ai đó trâu bò, đỉnh kout. Sớm tinh mơ hôm sau, đồng hồ báo thức kêu inh ỏi. Ưng Đồng Trần mò mẫm tủ đầu giường mãi mới lấy được, ngó qua thời gian, đến giờ phải đi họp rồi. Ưng Đồng Trần khẽ ngọ nguậy thì nhận ra lưng mình dán sát vào ngực Trác Thù. Anh uể oải toan chui ra, nào ngờ bị Trác Thù thình lình kéo giật lại. Trác Thù vẫn nhắm mắt, cất giọng hỏi "Em đi đâu?" Ưng Đồng Trần ngoái lại nhéo mặt Trác Thù, nhéo đến nỗi biến dạng "Đi làm, thả tôi ra." Cả hai đồng thời buông tay, Trác Thù trợn mắt mà xoa mặt, lẩm bà lẩm bẩm "Trừ tiền lương của em." "Trừ cũng chẳng sao, có điều đã hẹn rồi mà đến muộn thì không ổn lắm." Ưng Đồng Trần trở mình xuống giường, mặc quần áo tử tế xong ngoảnh lại thấy Trác Thù cũng ngồi dậy. Cằm hắn bạnh ra, nom có vẻ sẵn sàng bùng nổ cơn thịnh nộ bất cứ lúc nào. "Mệt thì ngủ tiếp đi." Anh đi tới, ma xui quỷ khiến thế nào lại xoa đầu Trác Thù. Trác Thù lúc nào cũng vuốt ngược tóc ra sau, chỉ đến tối mới có thể thấy tóc hắn lòa xòa như này. Anh không nhịn được xoa thêm phát nữa. Trác Thù hắng giọng quát "To gan." Ưng Đồng Trần Tôi cứ xoa đấy! Trác Thù ghim bé cưng nhưng vẫn nhắm mắt hưởng thụ, mặt mày hớn hở mà chính hắn cũng không nhận ra. Ưng Đồng Trần xoa thỏa thích rồi mới tìm kính "Anh thấy kính của tôi ở đâu không?" "Đây này." Trác Thù vén chăn xuống giường, nhặt chiếc kính lay lắt ở góc lên. Hắn định đưa cho Ưng Đồng Trần lại thấy bé cưng chổng ʍôиɠ tìm dưới gầm tủ. Bốp~ Ưng Đồng Trần sợ bay màu, quay đầu nhìn ʍôиɠ mình, ngước mắt thấy bộ mặt lù lù của Trác Thù, anh đành nuốt lại mấy câu chửi thề. Chẳng hiểu sao trong đầu anh lại nảy ra tin nhắn "Vỗ ʍôиɠ và nói thật cong" với Mạnh Công, bật thốt lên "Cong không?" "..." Trác Thù không trả lời, đích thân đeo kính cho bé cưng. Lúc đối diện với đôi mắt anh, Trác Thù mới nhận ra hành động này quá mờ ám, quá âu yếm! Ưng Đồng Trần cũng thấy bất thường, vừa đẩy kính vừa nói "Cảm ơn." "Biến đi." Trác Thù đanh mặt xẵng giọng. "... Chắc chưa?" Mãi đến khi Ưng Đồng Trần đóng cửa bỏ đi, Trác Thù mới hối hận vì mình hơi quá quắt, bèn mở cửa nhìn bóng lưng anh, toan gọi anh về. Dường như được trực giác mách bảo, Ưng Đồng Trần cũng quay đầu lại, thản nhiên mỉm cười với hắn. Trác Thù "... Biến càng xa càng tốt." Ưng Đồng Trần "..." Ưng Đồng Trần "À phải rồi, tôi đồng ý chuyện hôm qua anh bảo." "Ừ." "Anh cũng cho tôi số điện thoại để đảm bảo. Trong thời gian chúng ta qua lại anh đừng tìm ai khác." Trác Thù biết 1x1 quan trọng lắm chứ, nhưng kẻ bán mình cầu vinh như em ấy mà dám ăn nói hùng hồn vậy à? *** Sau khi về trường, Ưng Đồng Trần tìm ghế sô pha ngồi nghỉ, kiểm tra kĩ một lượt, chắc chắn rằng áo sơ mi đã cài đến cúc trêи cùng, tay áo đã kéo đến tận cổ tay, tuyệt nhiên không lộ chút sơ hở nào, bấy giờ anh mới yên tâm. Những thầy cô khác lục tục đến dần. Vừa ngồi xuống, giáo viên môn Văn tinh ý hỏi ngay "Thầy Ưng ơi, hôm qua anh cũng mặc bộ này nhỉ?" Nụ cười trêи môi Ưng Đồng Trần sượng trân. Giáo viên Văn lại ghẹo tiếp "Tối qua anh bảo là gặp bạn cơ mà, có phải anh hẹn hò đúng không?" "Không." Ưng Đồng Trần lắc đầu. Trịnh Thực Nam ngồi đối diện nhăn nhó phân bua "Có gì to tát đâu. Đàn ông con trai hai ba hôm mới tắm giặt một lần là chuyện bình thường, đúng không thầy Ưng?" Ưng Đồng Trần xấu hổ cười trừ "Đúng vậy." Giáo viên Văn Họp hành gì mà bốc mùi ghê vậy... *** Lúc này, Trác Thù đang bận rộn ở công ti, nghe thư ký báo cáo "Tối nay có cuộc hẹn ở Thanh Sắc ạ." Chỉ nghe thôi hắn đã nhức đầu. Thanh Sắc là một quán bar sang chảnh chuyên phục vụ giới thượng lưu, khui nắp một chai rượu là bay một ngàn tệ. Ở đó có vô số trò tiêu khiển, chủ yếu là các dịch vụ đắt đỏ mà đám đại gia yêu cầu, tất nhiên có cả dịch vụ đặc biệt. Tuy hắn không thích thương lượng công việc ở đây nhưng người khác thích, nhất là đám con nhà giàu giá áo túi cơm kia. Lúc bước vào phòng, hắn thấy mấy tên đàn ông chụm đầu cạn ly, bên cạnh là các tay vịn hết mình phục vụ. "Ố ồ, đây là cậu Trác mà." "Hôm nay cậu Trác lại cô đơn lẻ bóng à? Có cần tôi gọi giúp vài bé không?" "Cậu Trác cứ cắm đầu kiếm tiền để làm gì? Lắm tiền mà bồ bịch chả có em nào ha ha ha." Trác Thù ngồi xuống ghế sô pha đơn. Đám cậu ấm thấy thế bèn túm tụm vây quanh, chén chú chén anh một hồi rồi chuyển đề tài sang làm ăn. Đang bàn bạc hăng say, một bé trai xinh xắn vô tình làm đổ rượu vào người Tiền Đoạt, vừa rơm rớm nước mắt xin lỗi vừa dùng tay lau. Tiền Đoạt kéo cậu ta ngồi lên đùi mình, nở nụ cười ɖâʍ dê "Em nhóm lửa thì tự em phải dập lửa." Cậu ta e thẹn gật đầu. Thế là cả hai lập tức kéo nhau lên tầng trêи thuê phòng. Trác Thù "..." Trong phòng mọi người cợt nhả ầm ĩ, Sa Bích cười không ngậm được mồm "Tiền Đoạt siêu ghê, vừa tí tởn với tình nhân xong lại thích bé khác luôn." Một người khác nhếch mép cười "Chú nghĩ thằng nhóc kia lỡ tay thật à? Cái ngữ đó giỏi nhất là giả bộ ngây thơ, cố tình bày trò lại còn vờ vịt chảnh chó, cua được chú rồi nó mới bắt đầu đào mỏ. Đỉnh nhất là kiểu cô bé lọ lem, miệng xoen xoét "dù em nghèo cũng không thèm tiền của anh, em chỉ yêu tâm hồn anh thôi", nhưng thật ra nó đã tính toán để hốt cả tình lẫn tiền rồi." Trác Thù hơi sửng sốt, bưng ly rượu "Kiểu cô bé lọ lem?" "Ờ, bây giờ mấy bé ấy đáo để lắm." Ăn chơi xong cả người Trác Thù nồng nặc mùi rượu. Hắn chui vào xe, trong đầu chỉ còn bóng dáng Ưng Đồng Trần và câu nói của thằng bạn chó má. Hắn quơ lấy di động, lục tìm mảnh giấy Ưng Đồng Trần ghi số điện thoại, bấm số gọi sang. Chẳng mấy chốc đầu dây bên kia bắt máy, đáp bằng giọng điệu lờ đờ "Alo, xin hỏi ai vậy?" "Là tôi." "Xin lỗi nhưng anh là ai?" Ưng Đồng Trần chỉ nghe thấy giọng nam say quắc cần câu. "Là tôi!" "Ái chà, nhớ ra rồi." Ưng Đồng Trần nhịn cười "Đã trễ thế này anh gọi có chuyện gì?" "Em đoán đi, trễ như này còn gọi thì có việc gì được nữa? Đến khách sạn đợi tôi." "Anh say rồi." Ưng Đồng Trần xoay bút, cúi mặt nhìn bài thi trêи bàn "Tôi không đi đâu hết, nhà bao việc." "Em bận bịu cái gì?" Trác Thù ngửa cổ dựa lưng vào ghế "Hay là em làm màu để lừa tôi?" "Tôi lừa anh làm gì?" Ưng Đồng Trần phì cười "Anh say thật rồi, không tin anh ngủ một giấc, lúc tỉnh lại sẽ biết mình say hay không." Dứt lời, thấy đầu bên kia nín thinh chốc lát, hẳn là đang xem xét tính khả thi của cách này, Ưng Đồng Trần tủm tỉm cười. Trác Thù nghe thấy tiếng cười êm tai, buột miệng bảo "Em còn cười được nữa." "Tôi có cười đâu." Ưng Đồng Trần nhìn giờ, bèn nói "Tôi buồn ngủ rồi, hẹn gặp lại nhé." "Em không được phép ngủ, đến khách sạn!" "Tút tút tút." "..." Một lúc sau, Trác Thù "Ngủ ngon!" Sau khi cúp điện thoại, Ưng Đồng Trần chuẩn bị giáo án cho ngày mai, thật lâu sau, anh ngẩn người xoay bút, bật cười.
chủ tịch nhận nhầm chim hoàng yến